Từ "ngốc nghếch" là một tính từ trong tiếng Việt, dùng để miêu tả một người hoặc hành động có phần ngớ ngẩn, không thông minh, hoặc không biết suy nghĩ thấu đáo. "Ngốc" có nghĩa là không thông minh, còn "nghếch" thường mang hàm ý là hành động hoặc cách cư xử có phần vụng về, không khôn khéo.
Ví dụ sử dụng "ngốc nghếch":
Miêu tả người: "Cậu ấy thật ngốc nghếch khi không mang ô đi trong ngày mưa."
Miêu tả hành động: "Hành động đổ nước vào ổ điện thật là ngốc nghếch."
Các cách sử dụng nâng cao:
Trong văn nói, "ngốc nghếch" có thể được dùng để chỉ một hành động có phần hài hước, như trong câu: "Cô ấy thật ngốc nghếch khi để quên chìa khóa trong xe."
Trong văn viết hoặc văn chương, từ này có thể được dùng để thể hiện sự châm biếm hoặc sự tự ti, như "Tôi đã ngốc nghếch khi tin vào điều đó."
Phân biệt biến thể:
"Ngốc": Chỉ sự không thông minh, có thể dùng độc lập.
"Ngu ngốc": Tương tự như "ngốc", nhưng thường mang nghĩa tiêu cực hơn.
"Ngốc nghếch" thường nhẹ nhàng hơn và có thể dùng để chỉ sự ngớ ngẩn mà không mang ý chỉ trích nặng nề.
Từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Từ gần giống: "ngốc", "ngu", "khờ", "dại".
Từ đồng nghĩa: "ngốc nghếch" có thể được thay thế bằng "khờ khạo", "ngu muội".
Lưu ý:
"Ngốc nghếch" không chỉ để chỉ người mà còn có thể chỉ hành động, như trong câu: "Hành động ngốc nghếch của anh ấy đã khiến mọi người phải cười."
Cần thận trọng khi sử dụng từ này với người khác, vì nó có thể được coi là xúc phạm nếu không được dùng trong ngữ cảnh phù hợp.